Dưới bóng những toà nhà chọc trời
hiện ra lờ mờ ở trung tâm Bắc Kinh, người lao động hàng ngày chăm chỉ làm việc
tại những bãi mua bán đồ cũ phế liệu bụi bặm, ngổn ngang. Tuy nhiên, họ đang
có nguy cơ mất việc khi giới chức thành phố thực hiện chính sách truy quét lao
động nhập cư.
Nhân viên an ninh đứng gác tại lối
vào một bãi đồ cũ phế liệu để chặn những
người nhập cư vào làm việc. Trước đó, chính quyền địa phương yêu cầu họ phải rời
khỏi đây trong vòng 10 ngày.
"Chính quyền đang cố gắng buộc
những người nhập cư rời khỏi thành phố, họ cho rằng chúng tôi khiến thành phố
trở nên chật hep", Yin Xueqiang,
Khi giới chức cố gắng kiềm chế tốc
độ gia tăng dân số chóng mặt ở Bắc Kinh và nhà cửa có giá "trên trời",
những người thu mua đồ
cũ phế liệu đang dần bị "đào thải" dù họ đóng vai trò quan trọng
trong hệ thống tái chế đặc biệt ở Trung Quốc.
"Người dân Bắc Kinh sẽ không
thể sống thiếu chúng tôi. Ai sẽ là người thu dọn rác và tái chế các loại phế liệu
ở đây? Liệu người Bắc Kinh sẽ làm công việc này?", anh Yin cho hay.
Những người lao động làm việc tại
bãi phế thải mỗi tháng kiếm được từ 400 - 700 USD. Vì cuộc sống đắt đỏ, vài người
bạn đồng hương của Yin đã rời Bắc Kinh. Anh chia sẻ cũng đang cân nhắc nên trở
về quê hay chuyển đến một bãi mua do cu phế
liệu cách xa trung tâm thành phố.
Ngân hàng Thế giới khẳng định việc
thiếu các hệ thống tái chế cùng với tăng trưởng kinh tế, đô thị hoá mạnh mẽ, sức
mua tăng vọt, Trung Quốc trở thành quốc gia xả rác lớn nhất trên thế giới, vượt
cả Mỹ.
Theo dự báo đến năm 2025, Trung
Quốc sẽ xả khoảng 1,4 triệu tấn rác mỗi ngày, trong khi đó, những người thu gom
phế liệu có thể sẽ chuyển sang một ngành nghề khác. Do đó, số do cu rác
thải này có thể được chôn hoặc đốt tiêu huỷ.
"Trong vài năm qua, tôi đã
đưa các du khách Mỹ, Nhật Bản hay từ nhiều quốc gia phát triển khác tới tham
quan bãi phế thải ở Bắc Kinh. Họ đều cho rằng: ’Hệ thống tái chế này thật tuyệt
vời, tại sao người Trung Quốc không duy trì nó", Chen Liwen, chuyên gia
nghiên cứu về lao động thu gom mua bán đồ cũ phế liệu, cho biết.
Bà Dong Dingxia, 50 tuổi, rời quê
theo chồng lên Bắc Kinh, chia sẻ: "Tôi không hiểu vì sao chúng tôi lại bị
đuổi khỏi đây. Rác sẽ chất đầy khắp thành phố, nhưng tôi nghĩ rằng điều này giờ
không còn quan trọng nữa rồi", bà Dong nói.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét